Khoảnh khắc trọng tài Artur Soares Dias thổi tiếng còi mãn cuộc, Kieran Trippier đổ gục xuống sân, Declan Rice thở hổn hển. Những cầu thủ còn lại của đội tuyển Anh cũng lộ rõ sự mệt mỏi. “Tam Sư” vừa trải qua một cuộc tra tấn đúng nghĩa. Trước Đan Mạch, đội bóng bị đánh giá thấp hơn, đội tuyển Anh kiểm soát bóng kém đối thủ (49% so với 51%), dứt điểm kém đối thủ (12 cú sút - 4 trúng đích so với 16 cú sút - 7 trúng đích).
Giai đoạn cuối trận, đội tuyển Đan Mạch còn liên tục dồn ép các học trò của ông Gareth Southgate. Pierre-Emile Hojberg hay Mikkel Damsgaard có những cú dứt điểm khiến Jordan Pickford phải vất vả. “Những chú lính chì” còn lại thì liên tục pressing ấn tượng khiến các cầu thủ đội tuyển Anh mắc sai lầm. Bàn sút xa ấn tượng của Morten Hjulmand cũng đến sau khi Harry Kane chuyền bóng lỗi.
Trong khi đó, đội tuyển Anh quá thiếu sức sống. Bàn thắng họ ghi được mang đậm yếu tố may mắn. Victor Kristiansen phòng ngự thiếu tập trung, tạo điều kiện cho Kyle Walker băng lên cắt bóng. Sau đó, bóng lập bập trước khi tìm đến vị trí của Kane và chân sút Bayern Munich dễ dàng lập công. Kể từ thời điểm đó đến khi đội tuyển Đan Mạch gỡ hòa (16 phút), đội tuyển Anh chỉ có thêm 4 lần chạm bóng trong vòng cấm đối phương.
Từ phút 18 đến 69, thời điểm HLV Southgate thay cả 3 tiền đạo, cơ hội mà “Tam Sư” tạo ra chỉ có giá trị bàn thắng kỳ vọng là (xG) 0,34, bằng 1/3 những gì Luton Town, đội bóng đứng thứ 18 Premier League 2023-2024, làm được. Đó là những con số quá đáng thất vọng, dù trong đội hình họ là Jude Bellingham - tiền vệ ghi bàn hàng đầu La Liga, Harry Kane - Vua phá lưới Bundesliga, Phil Foden - Cầu thủ hay nhất Premier League và rất, rất nhiều ngôi sao khác nữa.
Quá nhiều vấn đề
Một trong những quyết định gây tranh cãi nhất của HLV Southgate đó là việc sử dụng Trent Alexander-Arnold ở vị trí tiền vệ trung tâm. Khi được xếp đá như một số 6 bên cạnh Declan Rice, cầu thủ Liverpool bộc lộ một số điểm yếu về cảm quan không gian hay khả năng hỗ trợ phòng ngự. Điều này khiến cả thuyền trưởng tuyển Anh lẫn Alexander-Arnold đều bị chỉ trích. Thực tế, Alexander-Arnold hoàn toàn có thể chơi tốt hơn.
Trước Đan Mạch, anh là cầu thủ Anh có nhiều đường chuyền tạo cơ hội nhất (3) và nhiều đường chuyền xuyên tuyến vào một phần ba sân cuối cùng của đối thủ nhất (5) dù chỉ chơi 54 phút. Rõ ràng, anh vẫn là chân chuyền tốt nhất mà đội tuyển Anh đang có. Tuy nhiên, HLV Southgate không muốn thay đổi. Ông muốn giữ Alexander-Arnold đá “doube pivot” cùng Rice trong sơ đồ 4-2-3-1.
Thay vào đó, ông có thể đẩy hậu vệ Liverpool lên cao, chơi như một tiền vệ box-to-box cùng Jude Bellingham. Khi phương án này không hiệu quả, thuyền trưởng tuyển Anh còn “bào chữa” bằng việc ông chưa tìm ra cầu thủ nào có thể thay Kalvin Phillips đá cặp cùng Rice. Đáng nói, Phillips chỉ là một cầu thủ tầm trung bình khá ở Anh. Cách thay người của HLV Southgate cũng là vấn đề.
Phút 56, ông thay chân chuyền tốt nhất trong trận là Alexander-Arnold. Phút 69, ông đưa vào bộ 3 tấn công Stephen Eze, Ollie Watkins và Jarrod Bowen vào sân. Điều này khiến đội tuyển Anh mất đi những đường rót bóng ra sau lưng đối thủ để tận dụng tốc độ của 3 cầu thủ mới vào sân. Cả Eze, Watkins và Bowen đều có phong cách tấn công trực diện, mạnh mẽ hơn. Trong khi đó, Foden, Kane và Saka thiên về những tình huống phối hợp cùng đồng đội.
Những phương án thay người của HLV Southgate cũng quá đơn điệu. Ông thay một cầu thủ bằng một cầu thủ khác chơi cùng vị trí chứ không tạo ra sự điều chỉnh chiến thuật hay cách tiếp cận trận đấu. Đó là lý do đội tuyển Anh tiếp tục bế tắc sau khi thay người. Một điều nữa, cả Foden hay Bellingham đều có dấu hiệu thi đấu quá cá nhân. Họ giỏi đột phá, xoay xở trong phạm vi hẹp nhưng ở những tình huống đồng đội đang ở vị trí thuận lợi hơn, họ không chuyền bóng mà tiếp tục rê bóng hoặc tự mình dứt điểm. Điều này chưa mang lại hiệu quả.
4 điểm sau 2 trận, đội tuyển Anh vẫn đang rộng cửa vào vòng knock-out. Nhưng cứ nếu chơi thế này, “Tam Sư” có lẽ sớm trở thành khán giả trong cuộc đua đến chức vô địch EURO 2024.