
Nhà báo Vũ Kim Hạnh và cuốn sách vừa phát hành ẢNH: SAIGON BOOKS
Một ngày nọ, tài khoản mạng xã hội của bà bị "đình chỉ" khiến tất cả ghi chép mất hết. May mắn là trước đó 2 con trai đã lặng lẽ nhờ một cô giáo dạy toán ở Đà Lạt lưu giữ tất cả, từ đó mà những trang "ký ức cứ nhớ tới là rùng mình kinh sợ, muốn quên mà lòng cứ nhớ" được trở lại. Cũng từ đây bà được khuyến khích tập hợp thành sách.
Sài Gòn bao thương bên cạnh ký ức chung thì phần lớn đi sâu vào các chi tiết đời thường, như một túi gạo treo trước cửa, biệt đội "ATM oxy", nhiều người trẻ âm thầm nấu hàng nghìn suất ăn mỗi ngày, ánh mắt động viên đằng sau lớp khẩu trang... Nhà báo Kim Hạnh cho biết không gì làm ta xúc động bằng những chi tiết, phận đời bé nhỏ.
Qua từng trang một, chuyện buồn lẫn vui đã hiện lên, đan cài thành thông điệp tôn vinh sự đoàn kết, đùm bọc và tình thương ái giữa cuộc sống này. Để rồi trải qua những nốt trầm ấy, khi nhìn thấy một em nhỏ ngồi học bài vào ngày đầu tiên dỡ bỏ phong tỏa, nhà báo Vũ Kim Hạnh thấy ở đó dấu hiệu của sự sống đã trở lại, vừa cảm động, vừa thiêng liêng và rất diệu kỳ.